Hôm rồi tụi nhỏ ở nhà học bài thơ lớp 2 mà vật vã quá trời, đọc hoài không thuộc. Tui ngồi lục Google thấy cái tựa “Bài thơ lớp 2 làm sao hay” nên quyết tâm thử áp dụng luôn. Ban đầu cứ nghĩ đơn giản, ai ngờ mệt cả buổi chiều.
Chật vật ngày đầu tập tành
Lôi tập vở con ra, bài thơ về bác Hồ dài cả trang giấy. Tui bảo con ngồi đọc 3 lần rồi học thuộc. Mười phút sau quay lại hỏi thì cu cậu ngơ ngác: “Con quên mẹ ơi!”. Thế là hai mẹ con ngồi nhai đi nhai lại từng câu. Vừa nấu cơm vừa hét sang phòng: “Con nhớ chưa?”, trả lời: “Dạ… quên!”. Xong bữa tối là tui đuối sức, nghĩ bụng thế này chết mẹ.
Mò mẫm mẹo lạ trên mạng
Tối đó lên mạng đọc đủ cách, chọn đại 5 bước người ta mách:
- Đọc thành nhạc: Sáng mai thử biến thơ thành bài hát con cò, con nghé. Ban đầu con cười lăn lộn, hát vài câu rồi… đơ luôn.
- Vừa học vừa múa: Đứng dậy vẫy tay theo nhịp. Con thích chí nhảy loạn xị ngậu, được nửa bài thì lăn ra ghế: “Mẹ ơi mệt quá!”
- Chụp ảnh trang sách: Nghe bảo nhìn ảnh sẽ nhớ chữ. Con lướt điện thoại 5 phút rồi hỏi: “Mẹ ơi giờ vô game chưa?” – Điên tiết!
Phát hiện bước thần thánh
Trưa đó tức quá vớ đại cây bút màu. Tui hét: “Tụi mình vẽ thơ ra giấy!”. Con cặm cụi vẽ vườn cây theo từng câu thơ:
- Câu “Em nghe cây cỏ thầm thì” – vẽ bụi cỏ có tai
- Câu “Chim đùa trong nắng bay đi” – quệt vàng nghệch ngoạc
Trời ơi hiệu quả không ngờ! Vừa vẽ xúc xắc hình tròn cho chữ “vòng” thì con đã khoe: “Con nhớ hết rồi mẹ ơi!”. Chiều đó bà ngoại gọi điện hỏi bài, con dõng dạc đọc vanh vách.
Bí kíp rút túi đây này
Lần sau gặp thơ dài, tui rút ra công thức chuẩn:
- Làm điệu: Bắt đầu bằng giọng đọc luyến láy như ca sĩ
- Ngắt hơi: Đọc ngắn từng 4 chữ, không cần nhanh
- Hành động: Nhất định phải dùng tay múa minh họa
- Trực quan: Vẽ thật nhiều hình ngộ nghĩnh vào lề vở
- Đố vui: Tối dỗ ngủ thì đọc câu đầu, bắt con đáp câu sau
Giờ đang ngồi uống trà nhìn con viết vở sạch chữ đẹp mà lòng sung sướng. Cái thời lấy giấy che vở bắt con học vẹt đã xong rồi!